Sẽ có nhiều người còn nhớ là
bài hát “Anh Không Chết Đâu Anh” là một trong những ca khúc được trình bày
trong một bộ phim truyền hình có tên là Trên Đỉnh Mùa Đông. Bộ phim tâm lý-tình
cảm này do chính nhạc sĩ Trần Thiện Thanh làm đạo diễn, ra mắt vào năm 1972.
Trong bộ phim này, còn nhiều ca khúc bất hủ nữa của Trần Thiện Thanh cũng được
hát: Trên Đỉnh Mùa Đông, Mùa Đông Của Anh, Chiều Trên Phá Tam Giang… Cuốn phim
đã làm rơi lệ của biết bao nhiêu khán giả, đã mô tả được phần nào cái chết bi
hùng của Đại Úy Nguyễn Văn Đương tại chiến trường Hạ Lào, trong chiến dịch hành
quân Lam Sơn 719.
Đại Úy Nguyễn Văn Đương đã hy
sinh ở chiến trường ra sao? Hãy nghe nhà văn quân đội Phan Nhật Nam tường thuật
lại:
“…Đồi 31 ở mặt trận Hạ Lào, tháng Hai,
1971.. Đại quân Miền Nam gồm: Sư Đoàn Nhẩy Dù, Sư Đoàn Thủy Quân Lục
Chiến, Sư Đoàn I Bộ Binh, Lữ Đoàn I Thiết Kỵ, và LiênĐoàn I Biệt Động Quân cùng
vượt biên giới Lào-Việt tiến đánh vùng hậu cần Tchépone của cộng sản Bắc Việt
trên đất Lào. Lữ Đoàn 3 Dù gồm các Tiểu Đoàn 2, 3, và 8 giữ mặt Bắc của
trục tiến quân. Vị trí Đồi 31 của Tiểu Đoàn 3 Dù được Pháo Đội B3 Pháo
Binh Dù do Đại Úy Nguyễn Văn Đương chỉ huy yểm trợ. Vòng đai cực Bắc của Biệt
Động Quân bị tấn công trước; tiếp vị trí Đồi 30 của Tiểu Đoàn 2 Dù bị công phá.. Cuối
cùng, chỉ còn lại Căn Cứ Đồi 31 giữa vòng vây của một sư đoàn Bắc Việt (tỷ lệ 1
chống 15).Ngày 25/2, Đồi 31 bị tràn ngập, Đại Tá Nguyễn Văn Thọ và toàn ban
tham mưu lữ đoàn đồng bị bắt, căn cứ chỉ còn khẩu pháo cuối cùng, Đại Úy Đương
hạ ngang nòng bắn thẳng vào toán quân cộng sản theo xe tăng T54 ào lên đồi
chiếm mục tiêu, và ông gục ngã với khẩu pháo cuối cùng bị phá hủy…”
Trong bộ phim truyền hình Trên
Đỉnh Mùa Đông, nhạc sĩ Trần Thiện Thanh đã hư cấu thêm một mối tình tuyệt đẹp
giữa một cô sinh viên Văn Khoa Sài Gòn và người sĩ quan lính nhảy dù Nguyễn Văn
Đương. Nội dung phim được tóm tắt trên trang web wikipedia:
“…Trong một
lần nghỉ phép về Sài Gòn chơi, anh lính nhảy dù Nguyễn Văn
Đương vô tình đụng xe vào cô sinh viên Đại học Văn khoa Sài
Gòn Nguyễn Thị Lệ tại hồ Con Rùa. Anh tận tình đưa cô về tận nhà cô.
Sau đó, tình cờ hai người gặp lại nhau trên một
tiền đồn xa xôi khi Lệ theo đoàn em gái hậu phương đi thăm các chiến sĩ quân
nhân. Yêu nhau nhưng gặp trắc trở từ gia đình Lệ vì người cha khó tính. Cả hai
đã vượt qua để được sống gần nhau. Lệ giã từ mái trường đại học để về
làm vợ người quân nhân nghèo, sinh sống trong khu nhà ở cho các gia
đình binh lính. Đương tiếp tục phục vụ trong binh chủng dù. Một đêm
chiêm bao, Lệ thấy Đương trở về với thân thể đầy thương tích và báo
mộng...Không muốn rơi vào tay kẻ thù, Đương tự kết liễu đời mình... để lại vợ
hiền và đứa con thơ dại. Lệ chỉ còn gặp chồng trong giấc mơ ngập tràn nước mắt,
và nỗi bi thương của người goá phụ vẫn rào rạt như bão mưa…”
Xem cuốn phim Trên Đỉnh Mùa
Đông, khán giả còn thêm cảm phục nhạc sĩ Trần Thiện Thanh. Không chỉ viết nhạc
hay, mà kịch bản của bộ phim ông dàn dựng cũng tuyệt vời, đầy tính nhân bản.
Câu chuyện tình trong phim không phải là câu chuyện tình thật của Đại Úy Đương.
Nhưng sự hư cấu đó có lẽ bắt nguồn từ nhiều câu chuyện tình trong thời chiến có
thật khác của Miền Nam Việt Nam trước 1975. Làm sao mà nhạc sĩ Trần Thiện Thanh
có nguồn cảm hứng để thực hiện những tác phẩm như vậy? Xin hãy nghe nhà văn
Phan Nhật Nam giài thích:
“…Nhật Trường-Trần Thiện Thanh đã
xây dựng những ca khúc, hát nên tiếng lời ca ngợi Người Lính với một tấm lòng –
Tấm Lòng của Bằng Hữu. Bởi Tình Chiến Hữu. Điều đáng nói trước tiên là anh
đã thực hiện công việc cao quý kia không phải do yêu cầu từ những cơ quan tâm
lý chiến trong hay ngoài quân đội, do một nghiệp vụ thông tin, tuyên truyền.
Nhưng bởi thôi thúc của Bổn Phận - Bổn Phận được xác định như một Nhiệm Vụ Tự
Nguyện – Nhiệm vụ của một Người Lính đối với Chiến Hữu còn sống hay đã chết. Và
qua nhiệm vụ tự nguyện nầy, bằng tài năng kỹ thuật điêu luyện, cao độ, Trần
Thiện Thanh đã viết nên, kể lại câu chuyện vô vàn về đời sống, lần yêu mến
thiết tha, khi chia ly cuộc tình, buổi gục chết bi thảm.. của những đơn vị, con
người trong muôn một nơi Miền Nam. Những nhân vật ở đời sống bình thường nhưng
đã phải kinh qua những tình huống, điều kiện sống vô vàn nguy biến, suốt
một cuộc chiến cực độ khắc nghiệt - Người Lính Miền Nam…”
Xin cảm ơn nhạc sĩ Trần Thiện
Thanh. Mãi đến tận ngày hôm nay, đã sau 45 năm kể từ ngày người anh hùng ngã
gục, nhiều người Việt Nam vẫn rơi lệ khi nghe và hát bài hát bất tử của người
lính Cộng Hòa:
“Anh không chết đâu anh, người anh hùng mủ đỏ tên
Đương
Tôi vẫn thấy đêm đêm một bóng dù sáng trên đồi
máu
Nghe trong đêm kêu gào từng tiếng súng pháo đếm
mau
Và tiếng súng tiếng súng hay nhạc chiêu hồn đưa anh
đi anh đi
Anh, anh không chết đâu em, anh chỉ về với mẹ mong
con
Anh vẫn sống thênh thang trong lòng muôn người biết
thương đời lính
Trong tim cô sinh viên hay buồn thường nhắc nhở
những chiến công
Chuyện nước mắt ướt sân trường đại học chuyện anh
riêng anh riêng anh
Ôi đất mát trên đồi xanh tình yêu khóc ngất bên cỏ
tranh
Đâu cánh dù ôm gió, đây cánh dù ôm kín đời
anh
Trong những tiếng reo hò kia lẻ loi tiếng súng anh
nhiệm mầu
Ôi tiếng súng sau cùng đó, anh còn nghe tầm đạn đi
không anh
Không, anh không, anh không chết đâu em, anh chỉ
vừa bỏ cuộc đêm qua
Tôi thấy mắt anh bên ngọn nến vàng hắt hiu niềm
nhớ
Trên khăn tang cô phụ còn lóng lánh dấu ái ân
Giọt nước mắt nóng bây giờ và còn hằng đêm cho anh
cho anh ...”
Như vậy ai đã trở thành bất tử?
Đại Úy Nguyễn Văn Đương? Hay nhạc sĩ Trần Thiện Thanh? Hay bài hát “Anh Không
Chết Đâu Anh”? Câu trả lời là cả ba, cùng với kho tàng văn hóa nghệ thuật của
Miền Nam trước 1975.
Cung Mi / SBTN
Bàn loạn của Đá Mập
Theo Đá tui, chuyện tình giữa đại úy Đương và cô sinh viên Lệ tuy chỉ là hư cấu,
nhưng đã làm tổn thương rất nhiều bà góa phụ Nguyễn văn Đương. Dạo đó,
rất nhiều người, trong đó có Đá mập tui, vẫn tin đó là sự thật và vô
cùng ngưỡng mộ cuộc tình đẹp như thơ, nhưng vô cùng ngắn ngủi, vì ngắn
ngủi nên càng đẹp, qua hình ảnh xinh đẹp của Thanh Lan trong phim Trên
Đỉnh Mùa Đông. Tui không hề biết rằng ông Đương đã có vợ con, và đây chỉ
là chuyện tình không có thật mãi cho đến nhiều năm sau này.
Thật tội nghiệp cho bà góa phụ tên Đương, đau khổ vì vợ mất chồng, con mất cha, lại bị bao phủ bởi đám đen dư luận...
Trần Thiện Thanh có nên dựng nên một chuyện tình đẹp, lãng mạn trên nỗi đau khổ, mất mát của một góa phụ trẻ?
No comments:
Post a Comment